Mất 20
phút chạy xe từ thị trấn Mường
Khương, tôi đến Lùng Khấu Nhin đúng
10 rưỡi sáng nhưng ơn
trời là chợ
vẫn đông vui nhộn nhịp.
Chợ Lùng Khấu Nhin họp phiên vào
sáng thứ 5 hàng tuần, và là một
trong số những phiên chợ cổ có tiếng
của tỉnh Lào Cai và cả của một vùng
Tây Bắc rộng lớn.Cũng
như các phiên chợ vùng cao khác,
Lùng Khấu Nhin tràn ngập những màu
sắc rực rỡ của váy áo, của chăn đệm,
của bắp cải xanh mướt, quýt vàng
ruộm.

Ngay từ
đỉnh dốc khi còn cách chợ 1 quãng,
sắc tươi
tắn
đấy đã
hiển
hiện, và càng nổi bật hơn
giữa
núi rừng trơ
trọi
và bầu trời ảm đạm. Xung quanh con
đường chính chạy dọc qua chợ, người
ta bày bán rau quả, củ, nồi xoong,
vật dụng cá nhân.
Từ
đường chính rẽ vào chợ là nơi
bán váy vóc, thổ
cẩm, len, chăn
màn...
Những
mảnh vải hoa sặc sỡ, những chiếc váy
thổ cẩm đầy hoạ tiết xoè gọn gàng
trên những chiếc dây treo. Cạnh đó,
hai dãy hàng quán bán thắng
cố, chè, đồ ăn..
được giăng
bởi
các tấm bạt xanh, nghi ngút khói bốc
và túm tụm cánh đàn
ông áo
đen
tảfủ
ngồi chè chén say sưa.
Song song với
hai dãy quán này là khu nhà xây
khoảng 50m2, phía trên khắc dòng chữ
"CHỢ LÙNG KHẤU NHIN", bên trong cũng
bày bán quần áo váy vóc, nhưng
đậm chất quần áo như
chúng ta hay mặc
bây giờ. Phía cuối khu nhà này mới
là gian hàng thổ cẩm.
Người
mua bán
ở đây
từ
khắp các dân tộc H’Mong, Nùng, Mán,
Kinh … nhưng
số
người dân tộc biết nói tiếng phổ
thông thành thạo không nhiều.
Chúng mình cùng dạo
chợ xem có mua được gì không nào.
Những chú lợn được buộc dây như
chiến
mã... mỗi khi muốn đi
đâu,
bà chủ
chỉ cần giật dây, là hai chú phi như
bay, bà chủ
chỉ việc lật đật chạy theo. "Lợn ỉ
bao tiền hả bác?"
Đứa thì thập thò sau lưng
mẹ,
đứa lại ngủ gà ngủ vịt, đứa thì gặm
mía, ăn
bánh,
đứa thì chỉ có mỗi nhiệm vụ là nhìn
một cách ngạc nhiên tất cả những
người xung quanh, rồi lại giấu tịt
mặt vào lưng
mẹ...
Và trẻ con, cứ ngoan lành mà theo mẹ,
không khóc quấy bao giờ.
Vietdiscovery(st) |